Nếu lỡ sau này có một ngày nào đó mình chán nhau, một ngày mà mình không còn háo hức mong chờ đến lúc gặp nhau nữa, không còn cảm giác vừa nhắn tin vừa mỉm cười, cũng không còn thấy vui khi nhìn thấy trên màn hình là tin nhắn của nhau. Lỡ có một ngày cuộc hẹn không còn là những tiếng cười, không còn những câu chuyện kể nhau nghe hoài không hết. Biết đâu lỡ như có một ngày mình chán nhau.
Bởi vì chỉ yêu thôi là không đủ, bởi con người ta chia tay không phải chỉ vì cái gì đó ghê gớm lắm, không cần phải là sống chết biệt li, hay là rời xa mãi mãi. Mà chỉ cần những áp lực, những mệt mỏi về thời gian, về tiền bạc, về cuộc sống, về gia đình và về những mối quan hệ khác. Tất cả mọi thứ đều có thể làm nứt mối quan hệ của chúng ta, làm cả anh, cả em đều mất đi cảm giác lúc đầu, làm chúng ta thấy mình không còn thương nhau nhiều nữa.
Nếu lỡ thật sự có một ngày như thế thì cũng thật hi vọng chúng ta sẽ không vội vàng buông bỏ, không vội vàng rời đi. Nếu lỡ ngày đó xảy ra thì chỉ mong chúng ta có thể cùng nhau ngồi xuống nhẹ nhàng kể nhau nghe những điều bản thân đang cảm thấy và cùng nhìn lại lúc bắt đầu chúng ta đã yêu nhau nhiều thế nào, cả một khoảng thời gian dài như vậy đã cùng nhau cố gắng, vì nhau thay đổi nhiều ra sao. Thật hi vọng chúng ta lại có thể gỡ bỏ từng chút từng chút một, chỉ bởi để yêu nhau đến ngày hôm nay thật là không dễ dàng.
Vì tình yêu của mình từng lớn đến như thế nên em không muốn để nó thua, bởi anh, bởi em hay bởi lí do nào khác. Nên lỡ thật sự có một ngày mình chán nhau, nếu cảm thấy còn một tia do dự thì hãy ở lại chứ đừng rời đi..